Trong cuộc sống này, ai cũng có riêng cho mình
những kế hoạch, những dự định riêng, rồi những nỗi lo của cơm, áo, gạo,
tiền… mà đôi lúc dường như con người chúng ta không còn có thời gian
quan tâm tới những việc, những người xung quanh. Trong dòng đời vội vã
đó nhiều người dường như đã quên đi tình nghĩa giữa người với người.
Nhưng đã cuộc đời thì đâu phải chỉ trải đầy hoa hồng, đâu phải ai sinh
ra cũng có được cuộc sống giàu sang, có được gia đình hạnh phúc toàn
diện mà còn đó nhiều mảnh đời đau thương, bất hạnh cần chúng ta sẻ chia,
giúp đỡ. Chúng ta đâu chỉ sống riêng cho mình, mà còn phải biết quan
tâm tới những người khác, đó. Đó chính là sự “cho” và “nhận” trong cuộc
đời này.
“Cho”
và “nhận” là hai khái niệm tưởng chừng như đơn giản nhưng số người có
thể cân bằng được nó lại chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Ai cũng có thể
nói “Những ai biết yêu thương sẽ sống tốt đẹp hơn” hay “Đúng thế, cho đi
là hạnh phúc hơn nhận về”. Nhưng tự bản thân mình, ta đã làm được những
gì ngoài lời nói ? Hơn nữa, khi bạn “cho” đi, bạn có đảm bảo rằng bạn
không mong “nhận” về không? Hãy cố gắng sống vì sự tốt đẹp cho người
khác bằng hành động chứ không chỉ bằng lời nói và với sự vô tư nhất có
thể. Cho nên, giữa nói và làm lại là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Bất
cứ ai cũng đã có lần nghe câu nói “cho đi là hạnh phúc” nhưng thực hiện
được điều đó chẳng dễ dàng gì. Hạnh phúc mà bạn nhận được khi cho đi
chỉ thật sự đến khi bạn cho đi mà không nghĩ ngợi đến lợi ích của chính
bản thân mình. Đâu phải ai cũng quên mình vì người khác. Nhưng xin đừng
quá chú trọng đến cái tôi của chính bản thân mình. Xin hãy sống vì mọi
người để cuộc sống không đơn điệu và để trái tim có những nhịp đập yêu
thương.
“Cho”
không có nghĩa là khi chúng ta có đầy đủ về vật chất mới có thể giúp đỡ
người khác, mà đôi khi chỉ cần một lời hỏi han, một lời động viên đúng
lúc để giúp người khác có thêm sức mạnh, niềm tin và nghị lực sống. Các
bạn hãy làm một việc gì đó, có thể giúp đỡ một ai đó trong lúc túng
quẫn, những xa cơ lỡ vận hay những lúc gặp khó khăn, bạn sẽ nhận được
những niềm vui vượt lên cả sự mong đợi. Dù cho sự giúp đó là tiền bạc
hay chỉ là một lời động viên an ủi. Bạn sẽ cảm nhận được niềm hạnh phúc
tràn ngập từ trong sâu thẳm trái tim mình, hạnh phúc đó đang đến từ
chính hành động đẹp đẽ của bạn. Đó là khi người khác gặp khó khăn, bạn
luôn chìa tay ra giúp đỡ. Khi người khác có tâm sự, nỗi niềm, bạn luôn
là người lắng nghe và luôn sẵn sàng sẻ chia. Khi người khác hạnh phúc,
bạn hãy luôn mỉm cười, chung vui với người khác.
Không
phải lúc nào “cho” cũng mang lại hạnh phúc cả. Một điều kỳ diệu xảy ra
khi nó đúng lúc, đúng việc. “Cho” là không mong được “nhận” lại, không
mong người khác sẽ trả ơn lại cho mình vì đã giúp đỡ họ. Thật vậy, nếu
như ta đem niềm vui đến cho người khác có nghĩa là đã tạo được cho mình
một niềm hạnh phúc. Chúng ta
hãy sống hết mình với người khác đi, rồi bạn sẽ đón nhận rất nhiều niềm
vui hạnh phúc từ nơi người khác. “Cho đi là hạnh phúc hơn nhận về”.
Cuộc
sống này có quá nhiều điều bất ngờ nhưng cái quan trọng nhất thực sự
tồn tại là tình thương. Sống không chỉ la nhận mà còn phải biết cho đi.
Chính lúc ta cho đi nhiều nhất lại là lúc ta được nhận lại nhiều nhất.
Có ai đó đã từng nói “hạnh phúc là một cái rất kì lạ mà người ta chỉ
nhận được khi đem nó cho người khác”, mỗi người chúng ta hãy thử cho đi
môt cái gì đó, để rồi biến niền hạnh của người khác thành niềm hạnh phúc
của chính mình…
“Nếu là con chim, chiếc lá,
Thì con chim phải hót ,chiếc lá phải xanh
Lẽ nào vay mà không trả,
Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình”
Hạnh phúc là một điều rất kì diệu, ta chỉ nhận được nó khi đem nó trao cho người khác.
“Cho”
và “nhận” cũng giống như cặp phạm trù “nhân”, “quả”, trong Triết học.
Trên đời này luôn có luật “nhân”, “quả”, “gieo gió thì sẽ gặp bão”, nếu
chúng ta biết yêu thương người thì cũng sẽ được yêu thương trở lại, khi
chúng ta giúp người khác thì cũng chính là lúc cúng ta tự giúp mình. Khi
chúng ta cho đi cũng chính là lúc chúng ta nhận lại, là lúc chúng ta
tạo được những điều kỳ diệu nhất của cuộc sống.
Đã
là con người thì cũng không ai hoàn thiện cả, vấn đề quan trọng là cúng
ta biết sống như thế nào cho xứng đáng với bản chất thật sự của một con
người, để không phải thổ thẹn với lương tâm của một con người. Cuộc
sống của chúng ta cũng giống như những vết nứt của một chiếc bình, vì
vậy chúng ta hãy biết tận dụng những vết nứt đó để cuộc sống của chúng
ta có ý nghĩa hơn. Khi nào bạn làm được điều đó, thì cũng chính là lúc
bạn nhận lại được niềm vui cho mình.
Sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét